Wednesday, October 10, 2012

Dân trí thấp

Có một xứ nọ dân trí vốn thấp nên hay vi phạm luật lệ một cách ngớ ngẩn đại loại như đi xe vượt đèn đỏ, đi vệ sinh không rửa tay hoặc hất thức ăn thừa xuống gầm bàn. Các quan công bộc xứ ấy đặt ra đủ các loại luật lệ hình phạt từ nặng đến nhẹ để răn đe dân chúng rồi lại tuyên truyền ngày đêm nhưng mọi thứ chẳng hề suy suyển. Chiến đấu mãi với dân trí thấp mà không xong, các quan mẫn cán liền họp nhau lại bàn bạc suốt một tháng ròng rồi đưa ra quyết định, từ nay mỗi người dân khi làm bất cứ việc gì cũng sẽ có một quan đi kèm theo giám sát để trực tiếp ngăn ngừa việc vi phạm luật lệ từ gốc.

Sáng sớm hôm ấy vị quan giám sát dân thức dậy hơi muộn, có lẽ là do cái đồng hồ báo thức bị hỏng, ai có thể thức giấc đúng giờ mà không cần đồng hồ cơ chứ. Dân chúng đã đi làm cả, sắp đến giờ uống trà buổi sáng, vị quan giám sát nhẩm tính nếu chạy xe nhanh chút thì vừa kịp giám sát, vậy nên khi đến cái ngã tư vắng tanh có đèn đỏ thì không dừng lại mà tăng ga chút nữa để vượt qua.

Nhưng người tính không bằng trời tính, quan chạy được một đoạn thì gặp ngay cảnh sát giao thông vẫy vào kiểm tra vậy là phải xuất trình giấy tờ rồi, đợi xác nhận xe công vụ được ưu tiên. Cảnh sát giao thông vốn nổi tiếng mẫn cán và coi trọng thủ tục nên hết cả buổi sáng mới xong, đến gần giờ ăn trưa quan mới đến được chỗ dân, bao bực dọc trong người dồn nén đòi xả, quan chạy vội vào nhà vệ sinh. Khi quan đang trút cái bực dọc ấy ra thì chuông reo báo giờ ăn trưa, thế là quan ba chân bốn cẳng chạy ngay đến phòng ăn quên cả rửa tay, không đến kịp thì lại có kẻ hất thức ăn thừa xuống sàn nhà cũng nên.

Cuối cùng giờ ăn trưa cũng đã hết, dân chúng tranh thủ ngủ trưa, lúc ấy vị quan cần mẫn mới được thong thả ngồi ăn, làm quan đi trước thiên hạ ăn sau thiên hạ là vậy đấy. Quan vừa ăn vừa nhủ đúng là làm quan xứ dân trí thấp thật là khổ như trâu như bò vậy mà có ai hiểu cho đâu. Đúng lúc ấy có người vào báo, kẻ được quan giám sát xin phép về nhà sớm, quan liền vội vàng chạy ra, vô tình hất đổ cả đĩa thức ăn ra sàn nhà mà không biết, quan mà không nhanh chân không khéo kẻ kia lại chạy xe vượt đèn đỏ.

Kết thúc đợt triển khai giám sát trực tiếp ấy, các quan công bộc họp nhau lại, họp suốt một tháng, tài liệu cao hàng mét. Tổng kết lại thì thấy tình trạng thiếu ý thức mặc dù có thuyên giảm nhưng chưa đạt mục tiêu đề ra nên các quan quyết định sẽ tăng gấp đôi số quan giám sát lên, đồng thời để giúp hai quan giám sát phối hợp nhịp nhàng thì đặt thêm một chức quan trưởng giám sát nữa, vậy là từ giờ mỗi người dân làm gì thì đều có ba quan theo dõi.

Có mấy người Sao Hỏa đi du lịch qua xứ ấy, thấy một người làm gì thì cũng có ba người theo dõi, liền hỏi tại sao. Sau khi được người ta giải thích cho, người Sao Hỏa gật gù nói quan xứ này thật biết chăm lo đến dân chúng, chả lười như quan xứ tôi, xứ tôi đến cái loại ngu như bò đi ra đường cũng chả có quan nào theo dõi chứ đừng nói đến người. Người ta lúc ấy mới bảo, các quan xứ ấy cũng đang tính đến chuyện giám sát cả các loại động vật ấy nữa, gì chứ cái đám ý thức kém hay không có ý thức là hay gây chuyện rắc rối lắm.


Wednesday, September 19, 2012

Cái lý của chuyên gia tài chính

Nếu bị kẻ nào đó lấy mất tờ 100 nghìn trong ví thì người ta sẽ la làng, tìm cho ra tên kẻ cắp nện cho một trận hay đưa tới đồn công an để kẻ đó biết thế nào là sự nghiêm minh của công lý.

Khi gửi 1 triệu vào ngân hàng và sau đó chỉ còn lại số tiền tương đương với 900 nghìn, tức là bị ăn cắp mất 100 nghìn thì đám chuyên gia tài chính lại có thể bình thản cho rằng điều đó là bình thường và hoàn toàn hợp pháp, thậm chí còn phải cảm ơn ngân hàng về điều đó. Tức là thay vì trừng phạt thì cần phải cảm ơn tên kẻ cắp vì đã ăn cắp tiền của người gửi.




Tội tổ tông của tiền

"Tiền đầu tư vào ngân hàng phải là đồng tiền sạch 12 đời", tại sao là 12 đời mà không phải 13 đời nhỉ? Nếu 12 đời sạch mà đời trước đó bẩn thì có khác gì với tiền bẩn? Theo đó 13 đời, 14 đời 15 đời cũng chưa đủ, thậm cần phải lần đến tận đời tổ tông của tiền để đảm bảo sự trong sạch.

Tổ tông của tiền cần phải sạch, nhưng nếu nó sạch thì người ta cần phải lo lắng gì về sự bẩn, như vậy rõ ràng là nó có thể bẩn. Khi mỗi đồng tiền ra đời đều đã mang vết bẩn từ tội tổ tông thì chỉ có một cách duy nhất để làm cho nó sạch đó là rửa tội. Thế là cần phải có lễ rửa tội cho tiền!

Giải pháp hợp lý theo đó để tiền luôn giữ được sự trong sạch là lập phòng xưng tội khắp mọi nơi, cắt đặt các cha cố để nghe tiền xưng tội sau đấy nhân danh chúa trời nào đó để xá mọi tội lỗi cho tiền.

Tất nhiên là các phòng xưng tội và cha cố cần phải có tiền để tồn tại, và đối với điều này thì tiền sạch hay tiền bẩn không phải là vấn đề quan trọng.

Tuesday, September 4, 2012

Sếp giỏi

Một doanh nhân nước ngoài đến Việt Nam làm ăn lần đầu, trước buổi gặp thảo luận hợp đồng với sếp một doanh nghiệp nhà nước ông ta dò hỏi tay trợ lý về khả năng ngoại ngữ của vị sếp đó. Tay trợ lý trả lời: Ông cứ an tâm, sếp của tôi có thể nói từ "tiền lót tay" bằng sáu thứ tiếng khác nhau!

Saturday, September 1, 2012

Nhận thức duy vật biện chứng

Nhận thức duy vật biện chứng đi từ trực quan sinh động tới tư duy trừu tượng, từ tư duy trừu tượng tới trại cải tạo lao động vô thời hạn.

P/s: Việt Nam cần những cái trại cải tạo lao động như vậy cho giới trí thức nô lệ của chủ nghĩa đế quốc phương Tây. Đây không phải là câu chuyện châm biếm về Gulag.

Thursday, August 30, 2012

Kami

Một lần Zarathustra đang ngủ dưới gốc cây, Kami đi qua vấp phải hắn. Zarathustra tỉnh giấc hỏi: "Ngươi là ai vậy?" .
Kami trả lời: "Ta là Kami, người đưa tin, trong bất kỳ chế độ nào ta cũng là người phản biện".
Zarathustra liền nói: "Ô, gã làm xiếc trên dây, ta nhớ là đã chôn mi từ đầu cuốn sách rồi cơ mà".

Beo

Nàng hot như bất cứ hoa hậu hay người mẫu nổi tiếng nào, mặc dù ai cũng biết dưới váy nàng có gì nhưng mỗi khi nàng khẽ vén váy lên thì thiên hạ đều lao nhao hỏi nhau: "Đã thấy gì chưa?".

Con bò thông thái

Có một lần gã hề chất lên lưng con bò những sọt đầy sách, dẫn nó ra giữa chợ rồi quỳ sụp xuống khấn vái: "Xin hãy cho tôi những lời khuyên thông thái! Xin hãy cho tôi những lời khuyên thông thái!".
Người ta ngạc nhiên hỏi gã tại sao lại làm vậy, gã liền trả lời: "Nhà thông thái chả phải là những người mang trên mình đầy sách vở đó sao? Con bò này mang trên mình đầy sách vở vì vậy nó cũng thông thái".

Gã hề

Mọi người căm ghét gã hề vì hắn luôn đem họ ra làm trò cười, nhưng không ai muốn gã chết, bởi vì không có gã thì họ sẽ thấy trong đời mình chỉ toàn là bi kịch.

Tuesday, August 14, 2012

Phê và tự phê


Chiều xuống, Hai Lèo gọi với sang Ba Lá: "Ba đâu rồi, sang tau biểu cái coi". Ba Lá liền lật đật chạy sang.

Thấy mặt Ba Lá, Hai Lèo liền nghiêm giọng: "Xưa tới rầy anh em ta nhậu dữ quá, đánh vợ đánh con tùm lum, ảnh hưởng xóm làng, thiệt không ra làm sao. Hôm nay nhất quyết phải tự phê bình thiệt nghiêm khắc mới được. Tau kêu bây qua đây chính là để mần cái chuyện nầy".

Ba Lá gãi đầu: "Dạ đúng, anh Hai nói phải củ cải cũng thưa, ba tui xin theo. Cơ mà ngồi nói không nhạt miệng lắm, ta làm tí cay nói cho êm giọng chớ?"

Hai Lèo cười ha hả: "Bây thiệt là tri âm tri kỷ, nói đúng cái ý tau đó. Nói rồi rút chai xị đế rót ra ly".

"Nào nâng ly, ly này là để phê bình bây hay đánh thằng nhỏ, nó lớn rồi phải nói chuyện đàng hoàng với nó nghe". Hai Lèo nói rồi cạn.

"Vâng, em xin nhận khuyết điểm". Ba Lèo cạn luôn rồi với chai xị đế rót đầy hai ly.

"Ly này phê bình anh Hai hay đánh chị Hai, vợ chồng phải đóng cửa bảo nhau, đánh bả hoài tội bả lắm nghe". Ba Lá nói.

"Được, tau xin nhận khuyết điểm". Hai Lèo nói rồi cạn.

Cuộc phê bình của Hai Lèo và Ba Lá cứ tiếp diễn vậy đến khuya, xung quanh hai người vỏ chai rỗng lổng chổng.

Thằng con Ba Lá chạy qua kêu ba nó về ngủ, thấy ba nó xỉn thì sợ lắm, rón rén lại gần kéo áo, thì thào: "Ba ơi, khuya rồi, ba về ngủ không lạnh đó".

"Tổ cha mi chớ, tau đang bàn công chuyện với bác hai mà mầy phá đám là sao, mầy là mầy muốn ăn đòn đây mà". Ba Lá nói đoạn rồi đưa tay quơ cái chai rỗng.Thằng con ba Lá thấy vậy liền ù té chạy, ba lá ngật ngưởng đuổi theo, vừa chạy vừa chửi um xóm.

Vợ Hai Lèo thấy vậy liền đi ra đỡ chồng đứng lên, nói với hai Lèo: "Thôi chú Ba về rồi, nhà vô nghỉ kẻo lạnh."

Hai Lèo ngật ngưỡng xô vợ ngã cái rụp: "À, bây chống đối tau hẻ, ngăn cản tau tự phê bình, không muốn tau tiến bộ hẻ, tau thì đánh cho bây thấy ông bà luôn". Nói rồi quờ quạng tìm vật gì vừa tay, vợ Hai Lèo thấy vậy liền vùng lên bỏ chạy. Hai Lèo ngật ngưỡng đuổi theo, vừa chạy vừa chửi um lên.

Thế là kết thúc cuộc phê và tự phê của Hai Lèo và Ba Lá