Showing posts with label Lừa. Show all posts
Showing posts with label Lừa. Show all posts

Thursday, May 29, 2014

Thoát Lừa

Nghe thiên hạ cãi nhau ỏm tỏi về việc làm sao bảo vệ đất nước trước việc Trung Quốc đe dọa chủ quyền mới chợt nhớ đến cái chuyện ngụ ngôn xưa lắc xưa lơ, xưa đến độ chả biết ai kể nữa. 

Hồi xưa có một con lừa sống hoang dã trên đồng cỏ, nó tự do ăn cỏ non, uống sương mát lạnh, ngày lang thang khắp nơi, đêm ngủ dưới tán cây. Trên đồng cỏ cũng có chó sói, một loài ăn thịt hung dữ. Thường thì chó sói hay săn những con thú nhỏ, song thỉnh thoảng cũng có lúc nó rình rập tấn công con lừa để làm một bữa đại tiệc. Lừa hoang cảnh giác lại có bộ vó rắn như thép nên lần nào cũng thoát được móng vuốt chó sói, nhưng nó cảm thấy bực mình vì cứ bị chó sói đe dọa thường xuyên mà chả có cách nào tống khứ con sói đi được cả.

Một lần có người lái buôn đi qua đồng cỏ thấy sói đang săn đuổi lừa hoang. Sau một hồi vật lộn vất vả, vừa chạy vừa đá hậu vung vít, con lừa hoang cũng khiến con sói nản lòng bỏ đi. 

Người lái buôn liền nói với con lừa rằng: "Mày sống ở đây mệt thật đấy, lúc nào cũng bị chó sói nhăm nhe ăn thịt. Tao thấy thông cảm với mày lắm, hãy để tao giúp mày đuổi con sói đi nhé".

Con lừa hoang trả lời: "Thôi ông ơi, ông giúp thì tôi lấy gì báo đáp".

Người lái buôn nói: "Chuyện nhỏ mà, thỉnh thoảng mày giúp tao thồ hàng là được rồi".

Con lừa hoang lại nói: "Ông để tôi suy nghĩ xem sao đã".

Hôm sau người lái buôn đem con lừa nhà thả ra cánh đồng có con lừa hoang. Hễ chó sói cứ lảng vảng tới gần là người lái buôn đem vũ khí ra xua đuổi. Con lừa nhà thoải mái ăn cỏ và lang thang trên đồng cỏ. Suốt mấy ngày liền như vậy.

Con lừa hoang hỏi con lừa nhà: "Mày có phải làm việc nặng nhọc không?"

Con lừa nhà nói: "Ồ không đâu, làm chút ít thôi, rồi đi chơi. Mày thấy đấy, tao có chủ bảo vệ, không lo chó sói, lại cũng được tự do ăn chơi khác gì mày đâu. Sống như mày mới thật khổ, lúc nào cũng lo đối phó với chó sói. Hay mày về với chủ tao đi".

Con lừa hoang nghe bùi tai liền đồng ý. Người lái buôn đuổi chó sói đi rồi chất hàng lên lưng con lừa hoang, bắt nó thồ hàng không ngưng nghỉ, lại lấy roi quất liên tay để con lừa hoang phải bước nhanh. Đến bữa ăn, con lừa hoang chỉ được nắm rơm khô, chả thấy cỏ tươi đâu. Ngày nào cũng vậy, con lừa hoang nhớ đồng cỏ, nó hỏi người lái buôn: "Bao giờ tôi được về đồng cỏ?"

Người lái buôn trả lời: "Bao giờ mày làm việc trả xong nợ đuổi chó sói cho tao đã".

Và thế là con lừa phải thồ hàng và ăn rơm khô tới khi chết.

Chuyện con lừa là thế đấy, đáng đời con lừa, thay vì tự do trên đồng cỏ thì phải oằn lưng thồ hàng và chịu đòn roi. Nó quên mất rằng những kẻ có sức mạnh thì chẳng bao giờ cho ai tự do. 

Chuyện đời đơn giản vậy thôi, nếu nghe thiên hạ nói thì người ta cũng dễ dàng biết được đâu là lái buôn, đâu là con lừa khờ dại, đâu là con lừa nhà,

Những kẻ mở miệng ra huênh hoang đòi ban phát tự do độc lập cho người này người kia, hay tự ví mình với hình mẫu của tự do độc lập, bắt người khác phải theo đường lối của mình. Những kẻ đó chính là gã lái buôn, tự do độc lập chỉ là cái bánh vẽ, điều thực sự chúng muốn là người khác phải làm nô lệ, phải lệ thuộc vào chúng.

Những kẻ mở miệng ra là tôn vinh tự do độc lập nhưng lại bảo phải theo người này hay người kia, đấy chính là con lừa nhà, kẻ môi giới cho lái buôn. Lại nói về thủ đoạn của con lừa nhà thì thật là tinh vi nhiều tầng nhiều lớp khó lường. 

Có con lừa nhà thì nói theo lái buôn mới thoát được chó sói. Hoặc nó vỗ về con lừa hoang rằng, ừ mày lo là đúng, kẻ nào mạnh đều có thể là đểu giả cả, theo tao nên chọn kẻ bớt đểu hơn mà chơi, đấy mày thấy chó sói muốn ăn thịt mày chứ lái buôn đâu có muốn.

Có con lừa nhà lại nói với con lừa hoang nói rằng mày đang sắp chết đuối, người ta quăng cho cái phao, cớ sao còn lo ngại mưu đồ này kia để bị chết chìm. Thế nên hãy nhanh chóng làm đầy tớ cho lái buôn đi để khỏi bị ăn thịt.

Có con tinh vi hơn thì nói mày bị con sói ám ảnh quá lâu nên đầu óc bị trì độn rồi, giờ phải biết người lái buôn mạnh hơn chó sói, mà người lái buôn lại có chung lợi ích với lừa. Thế nên lừa hợp tác với người lái buôn để thoát sói là chuyện tất yếu.

Có con tinh vi hơn nhiều lại nói, mày bị chó sói đầu độc tư tưởng rồi, khó thoát được, giờ phải bỏ những tư tưởng ấy đi mà học hỏi theo tư tưởng của những kẻ tự do như tao đây thì mới tự do được. 

Có con tinh vi hơn nữa lại nói, mày bị lệ thuộc vào chó sói quá lâu, mất hết cả tính độc lập, mất hết cả khả năng tự lựa chọn, giờ phải bầu chọn những người sống trong tự do độc lập như tao đây làm lãnh đạo, chỉ có tao mới dẫn dắt mày đến với tự do.

Một con lừa muốn thoát cảnh làm nô lệ thì phải luôn nhớ rằng tự do phải tự mình tranh đấu mới có được, tự do nhờ vào kẻ khác cuối cùng chỉ là kiếp nô lệ.