Friday, November 13, 2015

Ác mộng ở thiên đường nhân quyền: Những kẻ hiếp dâm mặc cảnh phục

Trong bài "Rapists in Blue: Sexual Assault by Police", tác giả Debra Loevy tiết lộ một góc tối khác của cảnh sát Hoa Kỳ, ngoài việc bắn giết dân thường bừa bãi, cảnh sát Hoa Kỳ còn là những kẻ hiếp dâm không sợ bị trừng phạt. Đề xuất của tác giả về việc kiểm soát chứng chỉ hành nghề để chống lại những kẻ hiếp dâm mặc cảnh phục sẽ không mang lại hiệu quả, cũng giống như các biện pháp đã được áp dụng để chống lại nạn bắn giết thường dân bừa bãi. Những điều đó là hệ quả tất yếu của xã hội tổ chức theo kiểu Hoa Kỳ, chúng không thể khắc phục bằng những cải cách. 

Những kẻ hiếp dâm mặc cảnh phục: Cảnh sát tấn công tình dục

Khi cảnh sát chặn bạn lại, họ có thẩm quyền. Chúng ta được dạy rằng phải tuân lệnh họ. Khi cảnh sát nói hãy cho họ xem bằng lái và giấy đăng ký xe, bạn đưa chúng cho họ. Họ nói hãy đặt tay bạn ở chỗ họ có thể nhìn thấy, bạn đặt tay lên bánh lái. Chúng ta được dạy rằng chúng ta có thể trông cậy cảnh sát giúp đỡ khi chúng ta cần sự trợ giúp – họ là những người mà bạn sẽ phải gọi khi bạn cần sự trợ giúp. Nhưng đôi khi cảnh sát đã lạm dụng nghiêm trọng sự tin cậy và thẩm quyền. Một trong những sự lạm dụng quyền lực cảnh sát là việc cảnh sát tấn công tình dục.

Hãng AP vừa mới đăng một bản tin về việc cảnh sát tấn công tình dục, sau khi nghiên cứu hồ sơ từ 41 bang, trong khoảng thời gian từ năm 2009 đến 2014. AP đã xem xét gần 9.000 vụ án, trong đó các viên cảnh sát đã bị tước phù hiệu và phát hiện thấy khoảng 1.000 viên cảnh sát trong số đó bị tước chứng chỉ hành nghề vì: tấn công tình dục, tội ác tình dục như sở hữu khiêu dâm trẻ em, các loại lạm dụng từ gạ gẫm quan hệ với công dân cho tới quan hệ tình dục khi thi hành nhiệm vụ. Mặc dù nghiên cứu của AP chỉ mang tính thông tin, song nó thừa nhận rằng con số thực tế về việc các cảnh sát lạm dụng tình dục khi thi hành nhiệm vụ vượt xa báo cáo. Điều này xảy ra bởi vì nhiều bang đã không theo dõi các cảnh sát bẩn thỉu, trong khi nhiều bang khác lại không có quy trình tước chứng chỉ hành nghề. 

Hãng luật của chúng tôi, Loevy & Loevy, đã đại diện cho nhiều người dân can đảm, những người dám nói lên sự thật về việc các cảnh sát tấn công tình dục. Những vụ án cụ thể sẽ mang đến cho bạn cảm giác về mức độ nghiêm trọng của vấn đề, thế nên tôi sẽ kể với các bạn một số chúng:

* Một phụ nữ đồng ý để hai cảnh sát Chicago đưa về nhà, cả hai mặc đồng phục và đi trên xe cảnh sát. Người phụ nữ miễn cưỡng cho phép các cảnh sát hộ tốn cô vào căn hộ. Một viên cảnh sát cưỡng hiếp cô trong khi người kia chụp ảnh bằng điện thoại di động.

* Một cô gái ở Milwaukee gọi 911 để trình báo về việc ai đó ném gạch vào cửa sổ nhà cô, một trong những cảnh sát đến nơi đã cưỡng hiếp cô. Khi cô chạy ra khỏi nhà và hét lên rằng cô bị cưỡng hiếp, cô đã bị đổ tội tấn công cảnh sát. Mặc dù công tố viên địa phương từ chối truy tố viên cảnh sát, sau khi điều tra ở cấp liên bang, viên cảnh sát bị xét xử và kết án.

* Một cô gái ở Nebraska bị ép buộc phải quan hệ tình dục bằng miệng với viên cảnh sát sau khi anh ta tìm thấy cần sa trong xe của bạn trai cô. Viên cảnh sát đe dọa bắt giam và cáo buộc cô tội hình sự nếu cô không tuân lệnh anh ta. Khi được thẩm vấn về vụ việc, viên cảnh sát nói dối và khẳng định anh ta ở nơi khác, nhưng hệ thống GPS trong xe của anh ta đã tố cáo anh ta nói dối.

* Một cậu bé 14 tuổi bị một cảnh sát cưỡng hiếp đường hậu môn dã man trong khi khám xét ma túy. Bệnh án ủng hộ sự khẳng định của cậu bé, thương tích được tìm thấy cũng phù hợp. 

Việc cảnh sát lạm dụng tình dục là phổ biến, như bản tin của AP đã trình bày. Nhưng cũng giống như các vụ tấn công tình dục khác, những tội ác nghiêm trọng đó thường bị che dấu. Hoa Kỳ không có một hệ thống theo dõ thường xuyên về việc cảnh sát tấn công tình dục, do vậy những gã cảnh sát hiếp dâm đôi khi có thể nhảy việc để tiếp tục lạm dụng quyền lực.

Ở ít nhất một nửa tá bang – trong đó có California, New York, New Jersey và Massachusetts – cảnh sát không bị tước chứng chỉ hành nghề vì tội lạm dụng tình dục. Hay nói cách khác, họ có thể bị sa thải vì cáo buộc lạm dụng tình dục nhưng họ vẫn còn chứng chỉ hành nghề để có thể tìm kiếm công việc cảnh sát ở chỗ khác.

Họ thường xuyên bị sa thải với lý do như “thực hiện sai quy tắc”, do đó sự lạm dụng tình dục của họ không bao giờ được biết hay tính đến. Tại khoảng 20 bang, cảnh sát chỉ bị tước chứng chỉ hành nghề khi bị kết án hình sự, mặc dù rất hiếm khi. Do vậy hầu hết là cảnh sát được phép lặng lẽ từ chức vì tội lạm dụng tình dục và anh ta vẫn giữ được chứng chỉ hành nghề để kiếm công việc cảnh sát ở nơi khác.

Cảnh sát tấn công tình dục là một vấn đề nghiêm trọng đang cần phải có giải pháp. Bắt đầu với điều rõ ràng nhất, cảnh sát phải đáp ứng được các yêu cầu của giấy phép hành nghề và bị tước giấy phép về những vi phạm nhất định, giống các chuyên môn khác trong phạm vi phục vụ công chúng như bác sĩ hoặc giáo viên. Cho tới khi đó, mọi sở cảnh sát đều phải được yêu cầu tham gia vào hệ thống đăng ký chứng chỉ quốc gia để theo dõi các viên cảnh sát được cấp chứng chỉ và lý do bị tước chứng chỉ.

Đây là lúc các sở cảnh sát phải cấm các quy định bất thành văn đồng lõa với sự lạm dụng của cảnh sát. Nhiều sở cảnh sát từ chối làm việc này cho thấy rõ ràng sự lạm dụng quyền lực cảnh sát để lảng tránh yêu cầu tổ cách sở cảnh sát ở mọi cấp bậc.

Debra Loevy graduated cum laude from University of Michigan Law School in 1995. She has extensive experience addressing poverty law issues and criminal defense appeals. She is admitted to practice in the U.S. Supreme Court, the Illinois Supreme Court, and multiple courts of appeal and district courts.

Thursday, November 12, 2015

Cách nhận biết một dân chủ viên chân chính

Hỏi: Làm sao để nhận biết một dân chủ viên chân chính?

Đáp: Hãy cho hắn uống 1 lít chất độc màu da cam, nếu hắn không chết thì hắn là dân chủ viên chân chính.

(Chuyện bịa, chỉ để giải trí, nhưng không nhất thiết phải khác với sự thật).


Wednesday, November 11, 2015

Trí tuệ của dân chủ viên

Cô giáo lớp nói với học sinh: Hôm nay chúng ta sẽ cùng làm quen nhé. 

Học sinh đầu tiên: Em tên là Minh.

Cô giáo hỏi: Sau này em muốn làm nghề gì?

Minh trả lời: Em không biết.

Học sinh thứ hai: Em tên là Hương

Cô giáo hỏi: Sau này em muốn làm nghề gì?

Hương trả lời: Em không biết.

Học sinh thứ ba: Em muốn trở thành dân chủ viên.

Cô giáo hỏi: Vậy tên em là gì?

Học sinh thứ ba trả lời: Em không biết.

(Chuyện bịa, chỉ để giải trí, nhưng không nhất thiết khác với sự thật.)

Tuesday, November 10, 2015

Sự thật về Hồ Chí Minh khiến ai phát điên?

Dân chủ viên nói với dư luận viên: Nếu dân Việt Nam biết sự thật về Hồ Chí Minh thì hàng chục triệu người có thể phát điên!

Dư luận viên hỏi: Mày có bị điên không vậy?

Dân chủ viên nói: Mày bị tẩy não thì có.

Đúng lúc đó Bụt hiện ra bảo: Hai đứa mày cãi làm tao nhức đầu quá. Ngừng cãi nhau đi, tao cho tụi mày một điều ước.

Dân chủ viên liền nói: Tôi ước tất cả dân Việt Nam đều biết sự thật về Hồ Chí Minh.

Bụt búng tay một cái: Mọi việc đã xong. Rồi Bụt lại biến mất.

Dân chủ viên liền nhào ra phố hét to: Thế là mọi người đã biết rõ sự thật về Hồ Chí Minh rồi nhé!

Dân chúng đang đi quanh đó liền xúm lại: A, thằng nói láo đây rồi, đánh bỏ mẹ nó đi bà con ơi!

Thế là dân chủ viên bị người ta xúm lại đánh nhừ tử như đánh bọn trộm chó. 

May sao dư luận viên đến can ngăn: Thằng này nó bị bệnh thần kinh đó bà con, đánh nó làm gì cho tội, để tôi đưa nó vào nhà thương điên.

Vậy là từ đó đến giờ dân chủ viên vẫn ở trong nhà thương điên và không ngừng lảm nhảm: Sự thật về Hồ Chí Minh, sự thật về Hồ Chí Minh ....

(Chuyện bịa, chỉ để giải trí, nhưng không nhất thiết phải khác với sự thật.)

Sunday, November 8, 2015

Tin tốt và tin xấu cho dân chủ viên

Tin tốt cho dân chủ viên: Ở Mỹ người ta rửa bát bằng máy, không cần người rửa bát nữa.

Tin xấu cho dân chủ viên: Cảnh sát Mỹ thường bắn chết dân thường bất cứ khi nào và bất cứ ở đâu họ muốn.

(Chuyện bịa, chỉ để giải trí, nhưng không nhất thiết phải khác sự thật.)

Bối cảnh của chuyện này đề cập đến vụ dân chủ viên Nguyễn Lân Thắng bị một số người dân yêu cầu giải thích vì xúc phạm hình ảnh Hồ Chí Minh bằng cách ám chỉ đến vụ Đỗ Đăng Dư bị bạn tù đánh chết trong tù do rửa bát vẫn còn bẩn.

Saturday, November 7, 2015

Lấy lại đảo bằng cách nào?

Dân chủ viên nói với dư luận viên: Mày lúc nào cũng phản đối tao đòi lại đảo bị Trung Quốc chiếm đóng, vậy mày có cách nào đòi lại không?

Dư luận viên: Có đấy. Trông mày rất giống một lãnh đạo cấp cao của Trung Quốc. Giờ tao sẽ cho mày học tiếng Trung, rồi bắt cóc ông kia đem giấu đi, đưa mày vào đóng giả ông ấy. Sau đó, mày sẽ ra quyết định trả lại cho các đảo cho Việt Nam. 

Dân chủ viên: Mày có bị hoang tưởng không vậy?

Dư luận viên: Đấy, vậy mà tụi mày vẫn tin chuyện người Trung Quốc đóng giả Hồ Chí Minh đấy thôi.

(Chuyện bịa, chỉ để giải trí, nhưng không nhất thiết khác với sự thật.)

Tuesday, November 3, 2015

Thị trường tồn tại mãi mãi?

Một trong những lập luận chủ yếu của phái xét lại và phái chủ nghĩa xã hội thị trường trước đây là thị trường là tốt, có thể xóa bỏ chủ nghĩa tư bản mà không cần xóa bỏ thị trường vì thị trường tự do cạnh tranh phân bổ nguồn lực có hiệu quả nhất, cũng như xét về mặt lịch sử thì thị trường có trước chủ nghĩa tư bản rất lâu nên nó có vẻ như độc lập với chủ nghĩa tư bản.

Trước khi chủ nghĩa tư bản thì thị trường đóng vai trò là nơi trao đổi sản phẩm chỉ xuất hiện bên rìa các nền kinh tế tự nhiên lớn, chúng không đóng vai trò chi phối nền kinh tế như dưới chế độ tư bản mà ngược lại chỉ đóng vai trò phụ trợ cho nền kinh tế tự nhiên ấy. Thị trường do vậy bị giới hạn cả về mặt không gian và thời gian.

Mỗi người bán tham gia vào thị trường ấy đều với tư cách là thành viên của một phường hội nhất định. Họ sản xuất độc lập với nhau nhưng phường hội của họ sẽ ấn định số lượng hàng hóa cho cả phường hội và phân bổ đều cho các thành viên, quy định cả cách thức sản xuất để đảm bảo các thành viên của phường hội không loại bỏ lẫn nhau, quy định giá cả chung cho sản phẩm của phường hội. Có nghĩa là mỗi thành viên của phường hội đều sẽ sản xuất một số lượng hàng hóa như nhau với một cách thức giống nhau và bán với giá như nhau. Thị trường trước khi có chủ nghĩa tư bản hoàn toàn không có nhà kinh doanh độc lập và không có tự do cạnh tranh. Tư liệu sản xuất và tư cách thành viên của mỗi thành viên phường hội đều không chuyển nhượng được, nó gắn chặt với thành viên đó và chỉ được chuyển giao qua thừa kế, song phường hội cũng có thể xét kết nạp thêm thành viên mới khi dân số của cộng đồng tăng lên một mức nào đó. Các thành viên của phường hội không sử dụng lao động làm thuê, họ có sử dụng thợ học việc và thợ bạn, nhưng số lượng thợ học việc và thợ bạn cũng như thời gian sử dụng họ đều bị phường hội giới hạn và kiểm soát chặt chẽ. Mục đích của việc sử dụng thợ bạn và thợ học nghề không phải là để bóc lột lao động của những người đó mà chủ yếu là để đào tạo họ thành những thợ cả tương lai. Như vậy, về mặt cấu trúc thì thị trường vốn và lao động đều không tồn tại, chỉ có thị trường hàng hóa là tồn tại. 

Chế độ phường hội khép kín ấy đã tồn tại hàng nghìn năm. Sở dĩ phường hội tồn tại và làm được mọi việc cần thiết đó là bởi vì mỗi phường hội đều là một thành phần trong cộng đồng địa phương nhỏ hẹp nên họ nắm rõ nhu cầu của cộng đồng đó. Cuối thời trung cổ thì đã có các hội buôn hùng mạnh của Venice và Genoa với chiến hạm và lính đánh thuê, để vươn ra thị trường thế giới và bảo vệ những đặc quyền của hội buôn. Nhưng khi vươn ra thị trường thế giới, người bán bắt đầu tách biệt hoàn toàn khỏi người mua, thì chiến hạm và đội quân đánh thuê cũng không đủ sức bảo vệ cho các hội buôn đó nữa. Từ bên trong quan hệ sản xuất tư bản chủ nghĩa đã xé nát các hội buôn và tạo ra các thương nhân độc lập. 

Sau này dưới chế độ tư bản thì tất cả những thiết chế cũ mất đi, thay vào đó là sự hỗn loạn của tự do kinh doanh, sự cạnh tranh bằng chế độ nô lệ làm thuê. Chế độ tư bản chính là nấc thang phát triển cao nhất của thị trường và nó khiến cho thị trường trước kia không thể tiếp tục tồn tại nữa. Mỗi phường hội giờ đây được thay thế bằng một nhà tư bản kinh doanh độc lập với đội quân lao động làm thuê và sự thèm khát lợi nhuận điên cuồng.

Trước khi chủ nghĩa tư bản ra đời thì không có thị trường tự do cạnh tranh và thị trường cũng không phải là cơ chế phân bổ nguồn lực, ngược lại nguồn lực được các phường hội phân bổ thông qua một cơ chế kế hoạch đơn giản. Thị trường tự do cạnh tranh và phân bổ nguồn lực theo cơ chế trị trường là một sản phẩm của quan hệ sản xuất tư bản chủ nghĩa và nó sẽ mất đi cùng với quan hệ sản xuất tư bản chủ nghĩa.