Tuesday, September 16, 2014

Nhà dân chủ đã tìm ra dư luận viên

Ba nhà dân chủ từ các nước Nga, Mỹ và Việt Nam gặp nhau trong một hội nghị quốc tế. Cả ba cùng đồng ý rằng lực lượng dư luận viên là đối thủ nguy hiểm nhất của phong trào dân chủ, cần phải nhanh chóng tìm ra dư luận viên để nhân dân đấu tố.

Nhà dân chủ Nga sử dụng hệ thống vệ tinh do thám cực kỳ hiện đại chụp ảnh từng cm trên bề mặt trái đất nhưng không phát hiện được dư luận viên nào.

Nhà dân chủ Mỹ dùng hệ thống máy tính siêu hiện đại lùng sục khắp các ngóc ngách của các mạng xã hội nhưng cũng không tìm được dư luận viên.

Nhà dân chủ Việt Nam đi ra phố, một lúc sau dắt về một con chó hoang và nói: Đây chính là dư luận viên!

Hai nhà dân chủ Nga và Mỹ ngạc nhiên hỏi: Sao anh biết điều đó?

Nhà dân chủ Việt Nam trả lời: Vì nó bỏ chạy khi tôi cho nó ngửi bài viết của tôi.

(Chuyện bịa, chỉ để giải trí, nhân dịp ông Nguyễn Quang Lập đăng bài tự thú của một dư luận viên)

Monday, September 15, 2014

Chọn cô gái nào?

Hai chàng trai nói chuyện với nhau. Một người hỏi: Nếu có hai cô gái cùng thích cậu, một cô muốn giữ trinh tiết cho đến khi kết hôn, còn cô kia sẵn sàng làm tình thoải mái trước khi kết hôn, cậu sẽ chọn ai?

Người kia trả lời: Mình sẽ chọn cô chân dài, eo thon, mông to, ngực khủng.

(Chuyện bịa, chỉ để giải trí, nhân dịp chị em lên báo choảng nhau về chuyện tình dục trước hôn nhân.)

Friday, September 12, 2014

Cuộc đời vinh quang của một chiến sĩ dân chủ ở miền đất hứa

Một lần, một ông bầu bóng bầu dục nổi tiếng ở Mỹ vô tình ngó vào ti vi đang tường thuật cảnh các nhà dân chủ Việt Nam biểu tình chống Tàu. Với con mắt nhà nghề, ông bầu nhanh chóng khám phá ra một chàng trai trẻ với cánh tay phi thường. Chỉ bằng một cú ném duy nhất, chàng trai đã cho cửa kính của một cửa sổ trên tầng 15 cách đó khoảng gần 200 thước vỡ tan. Một nhóm mười cảnh sát đứng cách đó khoảng 100 thước, chàng trai quăng vào giữa đám một chai xăng cháy. Một chiếc ô tô lướt qua đó cách chừng 90 thước cũng lĩnh ngay một chai xăng khác xuyên qua ô cửa kính để mở và bốc cháy ngùn ngụt ở bên trong.

Ông bầu nói với bản thân: "Anh chàng này có đôi tay hoàn hảo, ta phải lôi anh ta về đội bóng mới được". Thế là ông bầu bay sang Việt Nam mang chiến sĩ dân chủ trẻ tuổi về Mỹ và dạy anh ta chơi bóng bầu dục. Anh chàng trẻ tuổi đã phá mọi kỷ lục của giải bóng bầu dục chuyên nghiệp và dẫn dắt đội bóng đến trận chung kết Super Bowl. Đội bóng giành thắng lợi giòn giã, anh chàng trẻ tuổi được bình chọn làm người hùng của Super Bowl.

Khi ông bầu hỏi chàng trai trẻ muốn làm gì thì anh ta trả lời là muốn gọi điện cho mẹ.

Chàng trai trẻ nói qua điện thoại: "Mẹ ơi, con vừa thắng Super Bowl".

Bà mẹ hét lên: "Tao không muốn nói chuyện với mày. Mày đã bỏ rơi mọi người. Mày không phải là con trai ta."

Chàng trai giải thích: "Con không nghĩ là mẹ không hiểu. Con vừa mới giành chiến thắng tại sự kiện thể thao vĩ đại nhất hành tinh đấy. Con đang ở giữa hàng chục ngàn người hâm mộ phát cuồng" 

Bà mẹ nói: "Không, để tao nói cho mày nghe. Ngay lúc này, súng nổ khắp quanh đây. Cả khu dân cư chỉ còn là một đống đổ nát. Hai em trai của mày bị đánh gần chết vào tuần trước, còn tuần này thì em gái mày bị cưỡng hiếp trên đường phố ngay giữa ban ngày". 

Bà mẹ ngừng một lúc, nghẹn ngào nước mắt rồi nói tiếp: "Tao không bao giờ tha thứ cho mày vì việc đã đưa cả gia đình tới Oakland".

(Chuyện bịa, chỉ để giải trí)

Sunday, September 7, 2014

Nằm xuống cho đất nước đứng lên

Một nữ dân chủ đến xưng tội với cha cố: Thưa cha, con có tội vì đã gọi một anh dân chủ là đồ con hoang.

Cha cố nói: Nếu có vậy thì ta chưa thể kết luận được, con hãy nói xem việc đó xảy ra như thế nào.

Nữ dân chủ nói tiếp: Anh ta hô "Nằm xuống cho đất nước đứng lên!", thế là con nằm xuống như thế này.

Cha cố nói: Vậy vẫn chưa đến nỗi phải gọi anh ta là đồ con hoang.

Nữ dân chủ nói tiếp: Sau đó anh ta lột hết quần áo của con ra.

Cha cố bèn lột hết quần áo nữ dân chủ ra rồi hỏi: Như thế này phải không?

Nữ dân chủ trả lời: Vâng, đúng vậy.

Cha cố nói: Vậy vẫn chưa đến nỗi phải gọi anh ta là đồ con hoang.

Nữ dân chủ nói tiếp: Anh ta nằm đè lên rồi cắm sâu vào con như dàn khoan HD981 của Tàu vậy.

Cha cố nằm đè lên nữ dân chủ, khoan sâu vào rồi hỏi: Như thế này đúng không?

Một lúc sau nữ dân chủ hét lên: A! A! A! Đúng rồi!

Cha cố nói: Vậy vẫn chưa đáng để gọi anh ta là đồ con hoang.

Nữ dân chủ hổn hển: Nhưng anh ta bị AIDS.

Cha cố hét lên: Ôi, đồ con hoang!

(Chuyện bịa, chỉ để giải trí)

Wednesday, September 3, 2014

Bất đồng chính kiến

Cán bộ tuyên giáo nói: Chúng ta đều biết là 2+2=4!

Ngay lập tức một nhà dân chủ gào lên: Nói dối, mị dân, lừa gạt, 2+2=5!

Thế là nhà dân chủ phải đi trại phục hồi nhân phẩm 3 năm.

Ba năm sau, cán bộ tuyên giáo lại nói: Chúng ta đều biết là 2+2=4!

Nhà dân chủ lại gào lên: Nói dối, mị dân, lừa gạt, 2+2=5!

Thế là nhà dân chủ phải đi trại phục hồi nhân phẩm 3 năm nữa.

Ba năm sau, cán bộ tuyên giáo nói: Chúng ta đều biết 2+2=4!

Nhà dân chủ tiếp tục gào lên: Nói dối, mị dân, lừa gạt, 2+2=5!

Cán bộ tuyên giáo ôn tồn: Thôi được, anh hãy chứng minh điều đó đi!

Nhà dân chủ nói: Đó là điều hiển nhiên, chân lý vĩnh cửu không cần phải chứng minh!

Cán bộ tuyên giáo nói: Thôi được, tôi cũng không muốn anh phải đi trại phục hồi nhân phẩm nữa, vậy thì 2+2=5.

Nhà dân chủ lập tức hét lên: Nói dối, mị dân, lừa gạt, 2+2=4!

Cán bộ tuyên giáo ngạc nhiên: Sao lúc nào anh cũng nói ngược lại tôi, bất chấp sự thật vậy?

Nhà dân chủ trả lời: Nếu đồng ý với anh thì sao có thể là bất đồng chính kiến được nữa chứ?

(Chuyện bịa, chỉ để giải trí.)

Tuesday, September 2, 2014

Cái ghế của nhà dân chủ

Hôm ấy, bác phó mộc sang nhà cụ tiên chỉ nói có việc nhờ cậy. Vừa nhìn thấy cụ tiên chỉ bác phó mộc đã vồn vã:
- Ôi, bẩm cụ đây rồi, phi cụ chắc không có ai giúp nhà con được việc này.

Cụ tiên chỉ từ tốn:
- Thế nhà bác phó mộc có việc gì mà gấp gáp vậy?


Bác phó mộc nói:
- Bẩm cụ, số là con mới có người đặt làm một lô ghế lớn cho một cái hội rất to ở trên tỉnh.


Cụ tiên chỉ ngạc nhiên:
- Việc đóng ghế thì bác biết hơn tôi mới phải chứ?


Bác phó mộc nói tiếp: 
- Cụ cứ nghe con nói nốt đã. Cái hội ấy vốn là hội dân chủ, tức là ai cũng làm chủ cả, do vậy mà ghế của người nào cũng phải làm cho cao hơn ghế của những người khác. Cái điều kiện ấy con nghĩ mãi không ra, nên đến nhờ cụ chỉ dẫn cho.


Cụ tiên chỉ ngẩng mặt lên trời than: 
- Từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ, tôi chưa bao giờ nghe thấy điều gì kì quái như thế. Người ta nỡm bác rồi!


(Chuyện bịa, chỉ để giải trí, nhưng không nhất thiết phải khác với sự thật.)

Monday, September 1, 2014

Tự do của trí thức Việt Nam thời Pháp thuộc

Một trí thức "dân chủ" nói: Tôi thấy là trí thức Việt Nam thời Pháp thuộc được tự do hơn bây giờ rất nhiều, ngoại trừ việc không được vào công viên và phải nhận người Gô Loa làm tổ tiên.

Chú thích:
1) Các công viên thời Pháp thuộc thường gắn biển "Cấm chó và người An Nam"
2) Ở trường học thì trẻ em được dạy rằng "Tổ tiên chúng ta là người Gô Loa"

(Chuyện bịa, chỉ để giải trí, nhưng không nhất thiết khác sự thật)