Bài viết ngắn này được rút ra từ những chuyến đi qua nhiều tỉnh của tôi và nhằm mục đích trình bày mâu thuẫn giai cấp ở Việt Nam liên quan đến vùng miền dưới dạng phổ thông nhất cho đại đa số người đọc.
Sự bất ngờ từ khu vực miền Trung
Thời
gian vừa qua tôi đi đến các tỉnh của Việt Nam khá nhiều để khảo chất lượng
dịch vụ tại các chi nhánh của một doanh nghiệp lớn. Doanh nghiệp này cung cấp loại sản
phẩm rất đắt tiền, khách hàng của họ là hầu hết là những người giàu và có thu nhập
cao ở Việt Nam. Điều này có nghĩa là yêu cầu về chất lượng dịch vụ cũng rất cao
Nhiều
người khi đối mặt với câu hỏi “Chất lượng dịch vụ ở đâu tốt nhất?” hầu như đều
cho rằng chất lượng dịch vụ ở miền Nam là tốt nhất, sau đó đến miền Bắc và
không ai cho rằng chất lượng dịch vụ ở miền Trung là tốt nhất cả, đặc biệt là
chất lượng của những dịch vụ cao cấp. Đa số người miền trung mà tôi gặp cũng
nghĩ như vậy.
Nhưng
kết quả khảo sát đã làm tôi thực sự bất ngờ, chất lượng dịch vụ của khu vực miền
Trung là tốt nhất, vượt trội hẳn so với miền Nam và miền Bắc. Người lao động và
các chi nhánh miền Trung tuân thủ rất tốt các quy định về chất lượng dịch vụ.
Sự
kiện này có ý nghĩa rất lớn đối với môi trường kinh doanh ở miền Trung, điều đó
có nghĩa là khách hàng sẽ hài lòng hơn, mua nhiều hàng hóa hơn và doanh nghiệp ở
miền Trung sẽ nhận được các khoản đầu tư lớn hơn. Điều này cũng cho thấy sự trỗi
dậy mạnh mẽ của người lao động và doanh nghiệp miền Trung, họ đang trên đà cất
cánh.
Mâu thuẫn trong kinh tế thị trường
Chủ
nghĩa tư bản hay kinh tế thị trường tồn tại dựa trên sự cạnh tranh không ngừng,
giữa các doanh nghiệp, giữa các địa phương, cũng như giữa nông thôn và thành thị.
Khi khu vực miền Trung vươn lên, trở nên mạnh mẽ và độc lập hơn về kinh tế thì tất yếu vị
thế thống trị từ trước tới nay của các trung tâm kinh tế lớn như Hà Nội và Hồ
Chí Minh sẽ bị ảnh hưởng. Thứ nhất, các nguồn đầu tư lớn hơn sẽ đổ vào miền
Trung thay vì các trung tâm kinh tế lớn. Thứ hai, các doanh nghiệp miền Trung sẽ
giành được thị phần lớn hơn từ các doanh nghiệp ở hai đầu đất nước.
Liệu
các doanh nghiệp và các địa phương ở hai đầu đất nước sẽ đứng yên nhìn điều đó?
Không, họ sẽ tìm mọi các chống lại điều đó. Ngoài việc gia tăng đầu tư thì họ
cũng sẽ tìm cách chống lại sự tăng trưởng của miền Trung bằng những hàng rào kỹ
thuật. Ví dụ, vận động chính quyền trung ương áp đặt các quy tắc nghiêm ngặt hơn về bảo vệ
môi trường cho khu vực miền Trung, điều này sẽ khiến
các việc đầu tư vào công nghiệp ở miền Trung có chi phí cao hơn ở các khu vực
khác, tức là giảm bớt sự hấp dẫn của khu vực miền Trung.
Từ kinh tế đến chính trị
Đó
là mâu thuẫn tất yếu của kinh tế thị trường và rất nhiều thế lực khác nhau sẽ sống
ký sinh vào mâu thuẫn đó. Ví dụ, báo chí quảng cáo cho các doanh nghiệp ở miền
Bắc và miền Nam sẽ rất sốt sắng khi đưa tin tức về những rối loạn của môi trường
kinh doanh hay sự tham nhũng của quan chức chính quyền các tỉnh miền Trung. Hãy lưu ý, sự định hướng là rõ ràng ngay cả khi báo chí
đưa tin trung thực và chính xác, chưa cần đến việc họ xuyên tạc hay bóp méo sự
việc. Trên chính trường, người ta thường xuyên bắt gặp hơn những vận động chính
trị liên quan đến của miền Trung, sẽ không ai thấy làm lạ khi các đại
biểu Quốc Hội ở khu vực phía Bắc hay phía Nam bắt đầu chú ý và đòi làm rõ sai lầm tại các tỉnh miền Trung. Ngay cả khi việc này là minh bạch và đúng đắn
thì nó cũng làm phân tán nguồn lực và khiến cho lãnh đạo các tỉnh miền Trung phải
bảo thủ hơn trong các quyết định của mình, nhất là các quyết định liên quan đến
môi trường kinh doanh.
Việt
Nam đang trong tiến trình của một nền kinh tế quá độ lên chủ nghĩa xã hội, chấp nhận kinh tế thị trường
tức là chấp nhận những mâu thuẫn của kinh tế thị trường và cần phải kiểm soát được những mâu thuẫn ấy.
Sự vận động và phát triển của quốc gia cũng sẽ gắn liền với việc kiểm soát những mâu thuẫn đó.
Các
thế lực phản động tại Việt Nam hiện nay cũng tồn tại bám vào những mâu thuẫn của
cơ thế thị trường cũng như khoảng trống do sự vận động mà các mâu thuẫn đó tạo
ra. Ví dụ, khi vấn đề môi trường ở miền Trung đang nóng bỏng thì không có lãnh
đạo nào dại dột đi xử lý mạnh tay một nhúm biểu tình về môi trường, mặc dù biết
rằng đó là những kẻ phá hoại mượn danh bảo vệ môi trường. Lý do rất đơn giản:
anh tự đưa mình vào thế bất lợi khi làm việc đó, anh sẽ khiến công chúng tin rằng
anh bảo kê cho sự phá hoại môi trường. Chính việc sống ký sinh này khiến cho một số người ngộ nhận và cố tình ngộ nhận rằng các nhóm phản động là do chính
quyền nuôi dưỡng. Sự ngộ nhận này khiến cho họ trở thành một phần của thế lực
phản động, họ luôn cho rằng muốn chống lại những kẻ phản động thì trước hết phải chống lại
chính quyền nói chung. Đó là một lập luận vô cùng kỳ quặc và chống
lại giai cấp vô sản vì chính quyền là công cụ duy nhất để giai cấp vô sản thực
hiện cuộc cách mạnh của mình. Hãy lưu ý rằng mục đích của các thế lực phản động luôn là lợi dụng các mâu thuẫn sẵn có để lật đổ chế độ hiện tại, vậy thì những người kia khác gì với chúng?
Kết luận
Miền
Trung đang vươn lên mạnh mẽ và các lãnh đạo ở đây cũng sẽ phải học cách chung sống
với những cạnh tranh gay gắt hơn cả về kinh tế lẫn chính trị. Miền đất sắt đá
nhất trong cách mạng giải phóng dân tộc giờ đây sẽ phải học cách đương đầu với những mâu thuẫn đòi
hỏi phải xử lý bằng nghệ thuật ứng xử chính trị tinh tế hơn là cách làm dân vận
truyền thống. Điều này có lẽ là một cơ hội hơn là thách thức.
Dạo này thấy anh ít đăng bài quá :D.
ReplyDeleteMình đi công tác các tỉnh liên tục nên ít có thời gian viết.
ReplyDeleteAnh chịu khó viết cho mọi người đọc ạ :))
ReplyDeleteCảm ơn anh rất nhiều ạ. Mong anh có sức khỏe để chia sẻ tri thức, kinh nghiệm cho mọi người.
ReplyDeleteViết rất tốt
ReplyDeleteNhưng có lẽ cần thêm thời gian để sang Long Biên nhậu đi ông ạ ^_^