Thursday, July 23, 2015

Chuyện Singapore từ chối cho nữ du khách nhập cảnh và phong trào nhục của Việt Nam

Mới đây, chính quyền Việt Nam đã có động thái chuẩn bị cần thiết để yêu cầu Singapore giải thích về việc từ chối cho khách du lịch nữ Việt Nam nhập cảnh vô lý, gây ra nhiều thiệt hại cho việc kinh doanh và du lịch của Việt Nam và Singapore. 

Nhiều tờ báo lá cải và những kẻ ngồi lê đôi mách trên mạng đã bắt đầu rêu rao là phụ nữ Việt Nam sang Singapore làm gái điếm nhiều nên phụ nữ Việt Nam mới bị từ chối cho nhập cảnh và kêu gào về nỗi nhục của Việt Nam.

Hình minh họa: Gái đứng đường ở Singapore
Nguồn: Internet

Thứ nhất, bán dâm ở Singapore là hợp pháp. Singapore đã cấp phép cho hàng trăm nhà thổ ở khu đèn đỏ và hợp pháp hóa việc bán dâm nên làm gái điếm ở Singapore là một nghề không đến nỗi quá xấu hổ. Nhu cầu về dịch vụ tình dục ở Singapore rất lớn do lượng khách du lịch và công nhân nhập cư khổng lồ đến từ các nước khác trong khi phụ nữ Singapore không muốn làm nghề này. Những nước có số lượng phụ nữ hành nghề bán hoa đông nhất theo thứ tự hiện nay tại Singapore là Trung Quốc, Thái Lan, Việt Nam và Philippine.

Thứ hai, phụ nữ từ những nước nhập cảnh vào Singapore mà không cần xin thị thực thường đến Singapore để bán dâm bất hợp pháp do có cơ hội kiếm được thu nhập cao hơn. Vào khoảng năm 2004-2005, sau khi nhận thấy phần lớn phụ nữ hành nghề mãi dâm bất hợp pháp bị bắt đều có nguồn gốc từ các nước được Singapore miễn thị thực nhập cảnh thì chính quyền Singapore đã xiết chặt thủ tục xét nhập cảnh với khách nữ từ các quốc gia này. Tức là, việc xét thủ tục này của Singapore đã có từ lâu và họ chấp nhận rằng điều đó có thể ảnh hưởng đến quyền lợi của du khách và thủ tục này không áp dụng riêng cho nữ du khách Việt Nam. Hoàn toàn không có bằng chứng nào cho thấy phụ nữ Việt Nam nhập cảnh để hành nghề mãi dâm bất hợp pháp chiếm đa số hay phổ biến nhất.

Trên góc độ kinh tế thì những phụ nữ nhập cảnh theo diện du lịch để hành nghề, một mặt sẽ tạo ra sự đa dạng của thị trường giúp cho khu đèn đỏ thu hút khách làng chơi hơn, mặt khác họ là đối thủ cạnh tranh của những nhà thổ có môn bài, đe dọa đến nguồn thu nhập quan trọng của chính quyền. Vài năm trở lại đây, khi thị trường trở nên cạnh tranh hơn và giá dịch vụ giảm xuống, chính quyền Singapore đã tìm mọi cách hạn chế những người hành nghề bất hợp pháp để bảo vệ cho những nhà thổ hợp pháp. Một trong những biện pháp đó là xiết chặt thủ tục nhập cảnh theo kiểu "giết nhầm còn hơn bỏ sót". Song biện pháp này rõ ràng là ảnh hưởng rất lớn đến du khách và những người kinh doanh của nước khác, trong đó có Việt Nam, vì một người bị từ chối nhập cảnh có nghĩa là tổn thất lớn về thời gian, chi phí đi lại, ăn ở và các cơ hội kinh doanh. 

Trên phương diện quốc tế có thể thấy rằng chính quyền Singapore đang bảo vệ cho các nhà thổ hợp pháp của họ bằng cách đẩy gánh nặng lên vai người dân của các quốc gia khác. Đây là vấn đề mà các quốc gia khác cần yêu cầu Singapore phải giải thích để đảm bảo quyền lợi cho mình, thậm chí nếu Singapore không giải thích thỏa đáng thì cần phải có biện pháp trừng phạt phù hợp.

Từ nhiều năm nay, cứ hễ có người Việt Nam phạm tội ở đâu đó hay làm gì sai trái là nổi lên một phong trào than vãn nhục quốc thể. Nhiều người không hiểu tại sao lại có phong trào ấy, nhưng sự thật thì rất đơn giản, đó là một phần của sự đánh lạc hướng, quy sự việc thành lỗi cá nhân, lảng tránh sự thấu hiểu để thay đổi hệ thống và dùng đám đông để đàn áp cá nhân. Nó phản ánh một thứ văn hóa thị dân tư sản hèn nhát, nó làm ra vẻ đối đầu dữ dội với những tội lỗi trong xã hội nhưng thực ra là nó dung túng cho những tội lỗi ấy bằng cách lảng tránh bản chất của vấn đề và chỉ tấn công những kẻ yếu thế. Thậm chí đôi khi còn có cả tinh thần sùng bái phương tây được lồng ghép trong đó nữa, tức là coi đó là bằng chứng về sự thấp kém của người Việt và phải học theo phương tây mới có thể tiến bộ, một thứ chủ nghĩa phát xít trá hình đáng buồn nôn.

13 comments:

  1. Cái thứ văn hóa kêu ca, ca thán đó qủa thật khá thịnh hành ở VN. Nó đúng là một thứ đàn áp những người khác muốn tìm ra cốt lõi của sự thật.

    Mà không biết nhà thổ ở Singapore kiếm được bao nhiêu mà nhà nước bảo vệ kinh thế? :D

    ReplyDelete
    Replies
    1. Không thấy Singapore công bố, ở Đông Nam Á thì Thái Lan vô địch với doanh thu khoảng 6,4 tỷ dollar/năm, còn nhỏ như Đài Loan là 1,5 tỷ dollar/ năm, mình đoán chừng Singapore cũng không thua kém Thái Lan nhiều. Nói chung số liệu trong lĩnh vực này thường chỉ là ước lượng, khó có số liệu chính xác.

      Delete
    2. vâng ạ, em cám ơn anh. 6,4 tỷ đô-la thì cũng kinh khủng thật!

      Delete
    3. 6.4 tỉ Ô từ bướm! Thái Lan quả là biết làm ăn!

      Delete
    4. phai bao ve gai diem trong nuoc chu, de nuoc ngoai vo danh an

      Delete
  2. Bài viết hay, chỉ có điều sai chính tả ở một chỗ...

    ReplyDelete
  3. Câu chuyện về Sing không đồng ý cho phụ nữ Việt Nam nhập cảnh, tôi vẫn thấy lạ lẫm là sao như thế. Bởi không phải ai nhập cảnh Sing cũng vì lý do mà Sing đưa ra

    ReplyDelete
  4. Bài viết hay quá, kết luận thật là tinh tế chuẩn xác.

    ReplyDelete
  5. Ví dụ điển hình của sự nhố nhăng -cái gọi là luật pháp tối thượng mà đám cuồng dâm nhà ta vẫn rêu rao khi nhắc đến ông bố bà mẹ, cụ kỵ hờ nào đó.

    Thế sao thằng Sing không cấm cmn dân nó ra đường đi vì thế đếch nào cũng có bọn trộm cắp đi trên đường.

    ReplyDelete
  6. Theo anh hiệp sĩ, thì việc nhiều người thi
    nhau share ảnh những người bị kết tội ăn cắp ở Thuỵ Sĩ có ăn khớp với phần kết bài này của anh ko ạ? Em thấy những ai cổ xuý chuyện đó cũng lấy "nhục quốc thể" và "chống cái xấu" làm lý do cho việc phát tán ảnh đó.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Họ có nhục thế hay nhục nữa thì cũng vẫn vậy, người ăn cắp vẫn cứ sẽ ăn cắp, kẻ ăn cắp không vì xấu hổ mà bớt ăn cắp đâu. Cuối cùng họ chỉ biến mình thành trò cười cho thiên hạ vì sự ngớ ngẩn đó thôi. Hơn nữa đó lại là một câu chuyện đồn thổi, chưa có bằng chứng xác thực nên việc đưa tin lung tung như vậy là rất vô ý thức.

      Delete
  7. Nghe nói mấy người ở Thuỵ Sỹ phải nộp phạt mới được cho đi.

    Những người "share ảnh" theo em chẳng khác gì những kẻ ném đá tội nhân thời xưa (thực ra thời nay cũng có), coi mình đang thực thi công lý. Đối tượng dù có phạm tội thật hay ko, theo em họ ko đáng bị bêu rếu, làm nhục thêm như thế. Hành động đó chả khác gì schoolyard bully. Vả lại, ai làm sai người đó phải nhục trước (nếu biết nhục), ko lẽ ta phải nhục giùm họ?

    ReplyDelete
  8. Cái này gọi là bướm đêm, cũng là điều xấu hổ cho Việt Nam chúng ta. Nhưng cần phải nói lại là việc quản lý tệ nạn này ở Singapo còn hạn chế nên nó mới có cơ hội phát triển

    ReplyDelete