Tuesday, May 6, 2014

Lý do người Việt thích ăn trộm ở Nhật

Có một anh nhà nghèo, vay mượn mãi mới gom được mớ tiền chạy một suất sang Nhật xuất khẩu lao động, hy vọng lúc về sẽ đổi đời. Ai ngờ sang Nhật được ba bữa thì công ty phá sản, thế là anh mất việc, mà về nhà thì cả đống nợ nó đè chết, anh đành trốn ở lại, kiếm việc làm chui sống lay lắt qua ngày.

Một hôm anh đang lang thang trên phố thì có một người Nhật ăn vận lịch sự đến chào hỏi, rồi mời anh đi uống rượu.

Sau dăm ba chén làm quen, người Nhật hỏi: Mày có giấy tờ không?

Anh trả lời: Không, tao ở lậu!

Thế là người Nhật sụp suống quỳ lạy, nước mắt sụt sùi: Ôi, ân nhân đây rồi, anh làm ơn làm phúc ra tay cứu gia đình tôi với!

Anh ngạc nhiên: Tao có quái gì đâu mà cứu gia đình mày được?

Người Nhật nói: Chuyện là thế này, tôi có một cái cửa hàng, nhưng độ này buôn bán ế ẩm lắm, sắp phá sản đến nơi rồi. Cả gia đình tôi sẽ phải đi ăn mày. Chỉ có anh mới giúp được tôi thôi.

Anh càng ngạc nhiên hơn: Làm sao tao giúp được, tao làm gì có tiền?

Người Nhật vội xua tay: Không cần phải có tiền, chỉ cần anh đến cửa hàng tôi ăn trộm là được rồi!

Anh nói: Thôi tao chả dại, để cảnh sát bắt tao à? 

Người Nhật nói: Tôi đã dàn xếp trước với cảnh sát rồi. Họ không bắt đâu.

Anh hỏi: Sao ăn trộm hàng hóa lại giúp mày được?

Người Nhật nói: Tôi mua bảo hiểm hàng hóa, giờ anh cứ đến lấy trộm càng nhiều càng tốt, hãng bảo hiểm sẽ bồi thường cho tôi. Nếu anh chịu làm tôi sẽ tạ ơn anh một món tiền to nữa.

Anh Việt Nam suy nghĩ một lúc rồi đồng ý.

Anh hỏi người Nhật: Mà cửa hàng của mày ở đâu để tao đến?

Người Nhật nói: Cái này dễ thôi, tôi sẽ làm một cái biển cảnh báo ăn cắp bằng tiếng Việt, anh thấy cửa hàng nào có cái biển ấy thì cứ vào lấy đồ thoải mái. Một tuần nữa, cũng ngày giờ này, anh quay lại quán này nhé. Tôi sẽ hậu tạ.

Hôm sau anh Việt Nam ra phố, đi quanh một vòng thì thấy một cửa hàng có cái biển cảnh báo ăn cắp bằng tiếng Việt.

(Hình minh họa. Nguồn: Internet)

Anh Việt Nam vào cửa hàng gom một mớ đồ lớn rồi bỏ đi, chả có ai hỏi han hay để ý tới. Những ngày hôm sau mọi việc lại tiếp tục như vậy, anh Việt Nam lấy được rất nhiều đồ, đem bán ở chợ đen thu được món tiền kha khá. Anh nghĩ cứ đà này chả mấy chốc có đủ tiền trả nợ.

Một tuần trôi qua, anh Việt Nam quay lại chỗ hẹn. Người Nhật đã chờ sẵn ở đó với một cái phong bì dầy cộp. Hai người uống rượu, chúc mừng nhau vui vẻ. Người Nhật cảm ơn rối rít và nhờ anh tiếp tục đến cửa hàng của ông ta ăn trộm.

Hôm sau, khi ra phố, anh thấy tất cả các cửa hàng đều có tấm biển cảnh báo ăn trộm bằng tiếng Việt.

(Chuyện bịa, chỉ để giải trí.)

2 comments:

  1. Nỡm viết bịa như thật, mà thật lại như bịa ! Khá khen !

    ReplyDelete
    Replies
    1. Cảm ơn bác đã khen, mục chuyện bịa này sẽ còn dài dài, thỉnh thoảng mời bác đọc cho vui.

      Delete